* Danh ngôn tình yêu:
TOP Game Hay
Tìm kiếm


Menu Nhanh
Tiểu thuyết | Truyện ngắn | Truyện tình yêu | Truyện teen | Truyện ma | Truyện Voz | Văn mẫu | Tải game
Trang chủ » Chuyên mục » Truyện tình yêu
Tìm kiếm | Báo lỗi | Tệp tin (0)
* Truyện teen - Khổ vì đại gia
Mười Mọt Nét[ADMIN] [ON]
*
Sáng Lập
* Góc Vuông
» Nội dung :
ời gian qua đã khiến ông đau khổ, hối hận vì những lỗi lầm nó gây ra, hối hận vì đã làm tổn thương ông … hối hận vì những gì nó đã nói.

Nhưng giờ đây, nó có ăn năn hối cãi cũng còn ý nghĩa gì khi tử thần đang từng ngày cướp đi sinh mạng của cha nó.

Nó muốn đc ở bên cạnh ông, giúp ông xoa dịu nỗi đau nhưng liệu nó có còn thời gian ko …

Giọt nc mắt lăn dài trên khuôn mặt, nó thổn thức gọi ông

- cha ơi …!!

Dường như cảm nhận đc có người đang ở bên cạnh, ông Kiên từ từ mở mắt. Nhìn thấy đứa con gái yêu thương đang ở bên cạnh mình, một nỗi vui sướng dâng trào trong lòng ông. Ông cất giọng khàn khàn nhưng tràn đấy vui vẽ

- Thảo, con đến rồi đó ư

- Vâng … Thảo nghẹn ngào cất tiếng, lúc này đây nó cảm nhận có muôn vàn mũi kim châm vào tim nó.

- Đừng khóc, đừng khóc con gái của ta

Ông Kiên đưa bàn tay khô ráp lau dòng lệ trên mặt nó, nụ cười yếu ớt của ông càng khiến nó đau buồn hơn, nó ko nề hà gì mà nhào vào lòng ông khóc như 1 đứa trẻ, cố gắng cảm nhận hơi ấm từ ông, thứ tình cảm bao năm nó để lạc mắt giờ phút này đang tuôn trao như núi lữa.

- đứa trẻ ngốc, lớn rồi mà vẫn nhõng nhẽo thế à, con định ko cho ông già này thở nữa sao.

- Cha ơi, con sai rồi, con sai rồi … huhu

- Biết sai là tốt rồi, nào ngẫng mặt lên cha cha xem con gái của ta xinh đẹp như thế nào nào.

Thảo cố gắng nín khóc, nó từ từ ngẫng mặt lên, đón nhận ánh mắt hiền từ của người cha

- con càng lớn càng giống mẹ con, bao năm qua cha đã có lỗi với 2 mẹ con con rất nhiều …

- ko cha ơi, là lỗi của con, con ko nên nói những lời bất hiếu với cha như vậy, là con sai, con sai lầm rồi cha hãy tha thứ cho con …

Thảo vội lắc đầu, nó ko muốn ông tự dằn vặt bản thân vì những điều trước đây. Nếu nó chịu nghe ông giải thích thì có lẽ ông đã ko phải chịu đã kích tới mức sinh bệnh như thế này

Ông Kiên mĩm cười, đưa tay vuốt nhẹ khuôn mặt nó, được gặp lại đưa con gái của mình trước khi chết có lẽ là ân huệ lớn nhất mà ông trời ban cho 1 người làm nhiều điều tội lỗi như ông.

- ko phải lỗi của con, là do cha, cha đã làm 2 mẹ con con chịu ủy khuất, làm mẹ con Lệ đau khổ …đang lẽ mọi người mà phải có đc hạnh phúc nhưng chính cha lại là người gây nên mọi đau khổ. Một người như cha đáng lẽ ko nên sống, nhưng ông trời đã ưu ái mà ban cho cha 2 đứa con ngoan và 2 ngượi vợ hiền. bấy nhiêu đó đã là quá đủ với cha rồi

Thảo lại lắc đầu, nó ko muốn nghe những lời như thế, nó có cảm giác đó giống như những lời trăn trối cuối cùng vậy, nó ko muốn ông rời bỏ nó, người cha mà nó khó khắn lắm mói đc gặp lại đang định rời bỏ nó sao.

Nó còn chưa kịp báo đáp ông kia mà, nó còn chưa đc ăn với ông 1 bữa cơm, chưa đc hưởng vòng tay ấm áp của ông, chưa đc cảm nhận tình thương của người cha sau ngần ấy năm, vậy mà ông đành lòng bỏ rơi nó sao, ko nó ko chịu …

- cha …

Nó đang định mở miệng nói thì bà Lệ và Duy đã bước vào

- đến giờ uống thuốc rồi, ông cần phải nghĩ ngơi nhiều, hôm khác hãy nói chuyện.

Bà Lệ bước đến cạnh ông, dịu dàng đưa viên thuốc cho ông, mặc dù lời nói của bà có vẽ lạnh lùng nhưng ko thể che giấu hết tình cảm sâu đậm dành cho ông

- cảm ơn bà …

Nhìn 2 người trao cho nhau cái nhìn ấm áp, lòng nó chợt quặn đau, mẹ nó thì sao, nếu phải chứng kiến cảnh này thì bà ấy sẽ có cảm giác gì …
Thảo ko đành lòng chứng kiến tiếp cảnh này, nó đứng dậy định ra ngoài thì Duy đã túm lấy tay nó. thật ko ngờ tôi với cậu lại là anh em

Duy mĩm cười chua chát, trong ánh mắt hiện lên vẽ bi thương cùng ko đành lòng

- lúc biết đc chuyện này tôi đã rất shock và ko thể tin rằng người con gái tôi thích lại là em gái mình.

Thảo giật mình đưa mắt nhìn Duy, Duy đã nhớ lại mọi chuyện sao, cậu ấy còn biết quan hệ giữa 2 người, 1 cảm giác rất khó diển tả chạy dọc sống lưng nó, vì lo sợ lại vừa áy náy …

- Cậu đừng nhìn tôi như thế, yên tâm đi tôi ko cón cái ý niệm ngu ngốc ấy trong đầu đâu.

Dường như để đảm bảo hơn cho lời nói của mình, Duy cười cậu đưa tay chạm vào vai nó

- em gái, yên tâm đi thằng anh này ko dám làm điều gì có lỗi với em đâu, nếu ko bà mẹ la sát kia sẽ giết anh chết còn ông bố kia nữa

- cậu … Thảo lắp bắp, sự thay đổi đột ngọt của Duy khiến nó cảm thấy quá bất ngờ

- lúc đầu khi biết đc chuyện này, tôi đã rất khó để chấp nhận, càng khó chịu hơn khi biết rằng cuộc hôn nhân giữa cậu và ông chú kia chỉ là hợp đồng, tôi cứ nghĩ mình vẫn còn cơ hội nhưng khi biết đc mối quan hệ giữa 2 chúng ta và người cha đang chịu sự dày vò của bệnh tật kia thì tôi đành buộc lòng chấp nhận.

- haizz dù sao có em gái vẫn tốt hơn là ko có gì

Thảo nhìn Duy bằng đôi mắt đầy vẽ áy náy, nó ko biết nói gì hơn … Nó biết Duy đã rất khó khăn để chấp nhận sự thật này nhưng cậu ấy đã dũng cảm đối diện với sự thật, ko như nó đã từng tìm cách lẫn trốn.

- thôi nào em gái, đừng nghĩ lung tung nữa … hắc hắc nhìn em ko mang kính quả thật rất dễ thương, thằng cha kia quả là có phúc mà ko biết hưởng, mà nói thật đi cậu và lão ta ở với nhau 1 năm có xãy ra chuyện gì ko??
-
Nghe Duy hỏi vậy, nó chợt đỏ mặt

- ko có gì xãy ra hết. anh Minh rất tôn trọng mình

- vậy cậu … yêu hắn ta sao

Thảo ko nói gì chỉ im lặng gật đầu …

- hắn ta … có yêu cậu ko

Lại gật đầu

Duy thở hắt ra

- thế là giả thành thật à, mình phải ra cho hắn 1 bài học mới đc, ko có việc gì lại đi đầu độc tâm hồn của em gái mình

- này cậu định làm gì thế hả

Thấy Duy đùng đùng đi chạy đi, nó vội nắm lấy tay cậu ngăn cản. Nó ko sợ Duy làm gì Minh mà ngược lại nó sợ Minh sẽ ko kiêng nể gì mà đè bẹp cậu ấy mất, ai chứ chồng nó thì dám làm lắm.

- em gái, yên tâm thằng cha ấy dám làm gì em thì anh đây sẽ cho hắn biết tay.

- Ko … ko phải …

- Chứ sao nữa, ko cần phải sợ gì hết đã có anh hai đây

Ục, cái tên Duy này đầu óc hắn óc vấn đề rồi sao, gọi em gái tỉnh bơ thế. Mà nó phải công nhận 1 điều rằng, có anh trai thật là tốt dù Duy chỉ hơn nó có mấy tháng. Mà khoan tại sao nó phải chịu thất thế nhỉ, lại để cho cái tên này tùy tiện khi dễ nó

- này, ai cho cậu gọi tôi là em gái hả

- thì đúng mà, bộ em định chối bỏ quan hệ này sao, nói cho mà biết nhá ko phải ai cũng có đc thằng anh đẹp trai như vậy đâu, em phải cảm tạ trời đất đi

Duy đắc ý hất cằm, nhìn khuôn mặt của Duy nó có cảm giác mũi cậu ta đủ dài để đặt 1 đoàn tàu bắc nam

- xì, cậu mới chính là người phải cảm ơn trời đất ý, ko phải ai cũng có đứa em gái xinh xắn đáng yêu nhue tôi đâu nhé

- ha ha … vậy là chịu nhận làm em rồi nhé

Nghe tiếng Duy cười to, nó mới nhận ra mình bị hố, nó tức tối đỏ cả mặt

- cậu … cậu … đồ đáng ghét … aaaaaaaaaaa
Cuộc sống vốn luôn đầy những bất ngờ, kể từ ngày hôm đó Thảo tự nhiên có thêm 1 người anh. Nó thầm nghĩ có lẽ ông trời đang ưu ái mà ban tặng thật nhiều hạnh phúc cho nó.

Nó có 1 người cha vĩ đại
Một người mẹ dịu dàng
Một người chồng luôn yêu thương, bảo vệ nó.
Một người anh trai luôn làm nó cười, dù hơi miễn cưỡng phải gọi là anh

Nó thầm mong sao cho thời gian ngừng lại để giữ mãi khoảnh khắc này. Mãi mãi ko phải rời xa những người mà nó yêu thương.

Mấy ngày hôm nay Minh có vẽ bận rộn, nó ít trông thấy anh ở nhà chỉ trừ những lúc đưa nó đến bệnh viên thăm cha, còn lại thời gian anh đều ở công ty

Buổi tối anh về nhà rất khuya, dù nó ngũ nhưng vẫn cảm nhận đc anh hôn lên trán và thì thầm cái gì đó, có lẽ mấy ngày nay nó bận rộn chạy đông chạy tây nên mỗi khi đặt lưng xuống là nó liền ngũ, nhiều lúc nó muốn thức để thấy anh nhưng nó lại ko thể cưỡng lại cơn buồn ngũ, thế là nó đành dặn lòng phải dậy thật sớm, vậy mà Minh vẫn đi trước khi nó tĩnh dậy.

Thảo rất tò mò về công việc của anh nhưng nó lại ko dám hỏi, haizz có phải nó đã dành ít sự quan tâm cho anh ko. Cũng có lẽ, từ khi cha nằm viện thì tâm trí của nó dành gần hết cho ông mà quên mất chồng mình.
Ôi ôi có khi nào anh giận nó nên mới viện cớ bận để tránh mặt nó ko

A .. càng nghĩ càng thấy đúng, ông chồng của nó chắc đang giận hờn đây. Mà mỗi lần anh giận thì hỡi ôi, nó ko dám nghĩ tiếp nữa …

Đành phải xuất chiêu lấy lòng vậy, hôm nay nó sẽ dành cho anh 1 sự bất ngờ xem như là đền bù thiệt hại cho anh.

11h trưa

- Thảo ơi, Minh ơi bà về rồi đây !!!!!!!!

Ách, cái giọng này là bà nội, bà đã về rồi … Nó ko nghe nhầm đấy chứ

Thảo chạy nhanh ra phòng khách liền thấy bà Lan đang đứng giữa nhà, miệng tươi cười, 2 tay giang rộng

- Sao, ko mong bà về hay sao mà còn đứng đó

- Bà …

Thảo bật khóc, nó chạy đến ôm chầm lấy bà Lan.

- ha ha cái con bé này khóc gì mà khóc, nào nào lại đây ngồi, bà có quà cho 2 đứa đây

Thảo đưa tay quẹt nc mắt, bà nội thật đáng giận mà lúc đi ko nói ai 1 tiếng, chỉ để lại mấy chữ : “bà đi du lịch, 2 đứa ở nhà ráng sinh cháu cho bà” báo hại nó và Minh chạy khắp nơi tìm bà. Hôm nay bà về cũng ko cho ai biết. Nhiều khi nó tự hỏi bà có đúng là bà nội của Minh hay ko nữa.

- nào nào, ngồi xuống, xem bà mua gì cho 2 đưa này

Bà Lan kéo Thảo ngồi xuống, miệng vẫn cười nói ko ngớt

- đây là quà của 2 đứa, còn đây là của cháu yêu của bà

Thảo tròn mắt nhìn đống đồ bên cạnh bà Lan, trời ơi toàn là đồ trẻ con, áo quần, giày, mũ … cả đồ chơi nữa. ko phải bà nôn có cháu bế đến mức này chứ

- bà ơi … mấy cái … này – Thảo ngập ngừng nhìn bà Lan

- sao, ko thích hả, vậy thì đem đi đổi … ha ha

- không phải ạ, mà là … thế này có quá sớm ko bà …

- ko sớm, ko sớm … bà cho 2 đứa 3 tháng làm việc kia mà … mà đừng nói với bà là chưa có gì hết đấy

Bà Lan lấy lại vẽ mặt nghiêm chỉnh,

nhìn Thảo ko chớp mắt mà đáp lại bà là khuôn mặt đỏ bừng của nó

- trời đất, chẳng lẽ ko gì thật à, vậy mà bà cứ tưởng về nhà thì sẽ có tin vui chứ, cái thằng Minh này thật là … kém … kém quá … chẳng bù cho ông nội nó, hừ hừ có khi nào nó bị yếu sinh lý ko, chứ làm gì có chuyện cưới nhau cả 1 năm mà ko có rục rịch gì. Mà nó đâu rồi, sao bà ko thấy nó

- anh ấy vẫn ở công ty, chưa về ạ

Thảo đỏ bừng cả mặt, trình độ nói chuyện của bà thật là càng ngày càng cao, giờ thì nó đã hiểu cái kiểu nói chuyện giết người ko cần đền mạng của anh là thừa hưởng của ai rồi.

- vẫn chưa về sao, ko đc lần này phải bắt nó ở nhà để tập trung chuyên môn sinh con, ko cần lo chuyện công ty nữa

Đang nói, bà Lan chợt ngừng lại, bà túm lấy 2 vai nó nhìn chằm chằm ko chớp mắt, cứ như thể đang đếm trên mặt nó có bao nhiêu cục mụn vậy

- bà hỏi thật, Thảo cháu có thấy thằng Minh nó yếu về chuyện đó ko

Ách, bà hỏi 1 câu khiến nó ko biết phải làm sao, Thảo cảm thấy cả người nó đang nóng bừng lên, oa bà ơi bà đừng đầu đọc tâm hồn trẻ thơ chứ.

- cháu … cháu …

- nào nói đi, bà ko cười đâu. Cái thằng đấy cái gì cũng tốt có lý nào lại bị … haizz sao lại kém vậy chứ … chậc !

- ko phải tại anh ấy … mà là … chỉ tại … tại …

Thảo ấp úng ko biết phải nói làm sao, chẳng lẽ nói với bà là nó và Minh ở chung phòng, ngũ chung giường cả 1 năm nay mà ko hề xãy ra chuyện gì sao, có quỹ mới tin … nhưng mà đó lại là sự thật

- đc rồi, cháu ko cần phải nói nữa, bà hiểu rồi. cái thằng này chắc chắn là vậy rồi … đc rồi bà sẽ tìm cách giúp cháu … nào nào vào đây bà đưa bí kíp gia truyền cho, đảm bào thành công, cháu ko cần phải lo gì hết.

Thảo chết lặng cả người, lại chuyện gì nữa đây … ko lẽ bà định, càng nghĩ nó càng cảm thấy ko ổn vội tìm cách thoái thác.

- hắc hắc bà ơi, để khi khác, khi khác … cháu đem cơm cho anh Minh đây ạ. Bà mới về nên nghĩ ngơi đi ạ, cháu ko làm phiền bà nữa.

Nói xong, Thảo chạy như tên bắn vào nhà bếp, nhanh chóng cầm chiếc giỏ đựng cơm rồi ko đợi bà Lan kịp làm gì nó lao nhanh ra ngoài đường.

Vừa chạy nó vừa than trong lòng

Bà nội … quả thật là cao … cao thủ trong cao thủ …Taxi dừng lại trước tòa nhà đồ sộ của tập đoàn Hoàng Thiên, Thảo đứng ở bên ngoài ngước mắt nhìn tòa nhà cao ngất kia, trong lòng ko khỏi khâm phục tiền tài nhà họ Hoàng.

Thảo bước vào đại sảnh. Bất kỳ nhân viên nào gặp nó cũng tỏ vẽ ngạc nhiên rồi gật đầu chào, nó cứ tưởng sẽ ko ai biết nó kìa. Vậy mới biết công nghệ lăng xê của Minh đã đến mức thượng thừa.

Nó tự nhiên bước vào thang máy mà ko hề có bất cứ sự cản trở nào, chỉ duy nhất một điều khiến nó khó chịu đó là ánh mắt của mọi người, họ lúc nào cũng cười với nó nhưng ánh mắt lại lộ vẽ tò mò. Nó có phải người ngoài hành tinh đâu chứ, hơn nữa nó ko có đeo kính như lúc đi học mà.

Haizz làm vợ một ông chủ lớn như Minh thật là mệt.

Lên đến tầng cao nhất của tòa nhà, thảo đi nhanh đến cửa phòng Minh, nó nhìn lướt qua bàn thư kí, phát hiện cô ta ko phải là Linh mà là 1 người khác.

Cô ta đứng lên mĩm cười lịch sự với nó.

- chào cô, tôi đến tìm tổng giám đốc

- xin lỗi, cô có hẹn trước ko ạ

Cô thư ký ko nén nỗi cái nhìn tò mò với nó, có lẽ cô ta ko biết nó là ai thì phải. Nó cười, thầm nghĩ nếu hẹn trước thì còn gì là bất ngờ nữa

- ko có hẹn trước, nhưng mà vợ đến tìm chồng thì có phải hẹn trước ko ạ.

Ko thèm để ý đến ánh mắtkinh ngạc của cô ta, Thảo bước nhanh đến của phòng Minh. Nó nhẽn miệng cười thật tươi rồi đây cửa bước vào.

- Chồng ơi … !!

Lời nói tiếp theo chưa kịp ra khỏi miệng thì nó đã bị đông cứng nơi cuống họng , chiếc giỏ trên tay nó cũng rớt xuống.

Cảnh tượng trước mắt khiến nó nói ko nên lời, bao nhiêu ý nghĩ vui sướng đều tan thành mây khói.

Minh đang ôm 1 người con gái, cô ta ngồi trên đùi Minh, đầu tựa vào ngực anh hết sức tình tứ. bàn tay cô ta ko ngừng di chuyển trên người anh, chiếc váy trên người cô ta đã bị trễ xuống phân nữa, lộ ra cảnh xuân ngây ngất.

- anh à, cô bé kia chẳng phải vợ anh sao, hình như cô ta ko đến đúng lúc rồi.

Thu Hương ngước mặt lên nhìn Minh, chỉ thấy anh bất động mắt nhìn đăm đăm về phía Thảo.

- xin … xin lỗi … tôi đi ngay đây, ko làm phiền 2 người nữa.

Thảo như người tỉnh mộng, nó mím chặt môi cố nén để ko bật ra tiếng khóc. nó thật sự ko muốn ở lại đó thêm 1 chút nào hết, cảnh tượng trước mắt khiến tim nó bị xé ra làm trăm mãnh.
Nó cười gượng, hướng đôi mắt ngập nước đầy bi thương nhìn Minh 1 cái rồi chạy nhanh ra ngoài.Minh như chết lặng ở trên ghế, sự việc vừa rồi diễn ra quá sức bất ngờ khiến anh ko kịp phản ứng. Tại sao Thảo lại ở đây, đáng lý giờ này cô bé phải ở bệnh viện với cha chứ.

Bộ óc thông minh nhanh chóng hoạt động, anh nhìn về phía cửa trông thấy chiếc giỏ mây xinh xắn thì chợt hiểu.

Chết tiệt, anh đúng là thằng khốn.

Minh cố nén cơn đau xé tâm can, anh nhìn Thu Hương lúc này vẫn đang ngã ngớn tựa vào anh, dịu dàng nói
<<1 ... 141516
Trang :
Đánh Gía: like | dislike
vote
Tên bài: Truyện teen - Khổ vì đại gia
Chuyên Mục: Truyện tình yêu
Lượt xem:
Link:
Tags: , Truyện, teen, -, Khổ, , đại, gia,
Bình luận
Tên bạn:

Nội dung:





Cùng Chuyên Mục
Truyện Tình Yêu - Anh yêu em, 1m45 ạ!
CẢM ƠN ANH ĐÃ LUÔN BÊN CẠNH EM
Tình Yêu, Giàu có và thành cộng
Truyện Cảm Động - Yêu Thêm Lần Nữa
Truyện Tiểu Thuyết - Cưới Rồi Dạy Bảo Sau
Truyện Tình Yêu - VỢ HỜ ƠI! ANH YÊU EMYêu Cầu
1234567»
Top Game Hot