The Soda Pop
* Danh ngôn tình yêu:
TOP Game Hay
Tìm kiếm


Menu Nhanh
Tiểu thuyết | Truyện ngắn | Truyện tình yêu | Truyện teen | Truyện ma | Truyện Voz | Văn mẫu | Tải game
Trang chủ » Chuyên mục » Truyện Ma
Tìm kiếm | Báo lỗi | Tệp tin (0)
* Ông chồng Ma Cà Rồng
Mười Mọt Nét[ADMIN] [ON]
*
Sáng Lập
* Góc Vuông
» Nội dung :
rộm? Tiếng gì vậy nhỉ?”

Tư Vũ nghe thấy tiếng nước chảy, từ từ đặt quần áo xuống, bước vào phòng tắm.

“Lalala....”

Mẫn mẫn đang tắm, vô tư hát mà không để ý rằng 1 bóng đen đang đứng trước cửa, tay nắm cửa từ từ được mở, nghe thấy tiếng động, Mẫn mẫn quay ra:

“AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA”

Thấy có kẻ lạ mở cửa phòng, lại còn là cửa phòng tắm, hơn nữa lại còn là con trai, và hơn thế nữa là trên mồm anh ta còn dính đầy máu, Mẫn mẫn sợ hãi hét ầm lên, nhưng là phòng cách âm nên không ai nghe thấy. Mẫn mẫn vớ vội chiếc khăn tắm chùm vào người, sợ hãi nhìn bóng người đó, tên đó là ai??? Sao lại vào phòng cô, lại còn...

“Anh...anh là ai? Tại sao lại vào đây???? Mau đi ra, tôi....tôi có võ, tôi đã học judo 7 năm...anh mà không...”

“Cô là ai?”

Người đó dựa lưng vào cửa phòng tắm, điềm tĩnh lạnh lùng hỏi, mắt không thèm để ý đến bộ dạng sợ sệt của Mẫn mẫn, cắt lời cô:

“Tôi là Tuyết Mẫn, là .... là vợ của CẬU CHỦ CÁI NHÀ NÀY!!!!”

Mẫn mẫn sợ hãi đến nỗi phải hét lên cái câu mà cô ghét phải nói nhất cho tên đó sợ hãi và bước đi, nhưng không, tên đó quay lại nhìn cô bằng ánh mắt tức giận, hắn tiến lại chỗ cô, hằn càng tiến cô càng thở gấp, đằng sau cô đã không còn chỗ lùi, trời ơi cái áo tắm chết tiệt, sắp tuột đến nơi rồi. Hắn ta đặt tay lên tường, ép cô vào giữa khoảng cách 2 tay hắn. Mẫn mẫn sợ hãi, cô chưa gặp phải tình huống này bao giờ. Chưa tên nào dám đối xử với cô như thế này. Mẫn mẫn ngước lên, nhìn vào người lạ đó.... “OMG, đẹp trai quá” Mẫn mẫn đơ người, nghĩ thầm (Lp: trời ơi trong hoàn cảnh này mà còn hám zai được :-
“Anh...anh…anh định làm gì???”

Mẫn mẫn tuy mê trai đẹp, nhưng cũng đã nhanh chóng tỉnh táo lại, trong trường hợp này, không thể để vẻ đẹp kia làm nguy hiểm cô được. Tư Vũ vẫn lạnh lùng, không có biểu cảm, nhìn chằm chẳm cô, dí sát mặt vào cô, Mẫn mẫn sợ quá, khua khua tay, chiếc áo sắp tuột rồi, anh ta định làm gì cô cơ chứ:

“Rào....”

Mẫn mẫn gạt vào van nước nóng, nước xả xuống ngay người Tư Vũ làm hắn ta vội vàng co người lại, tránh ngay ra, tranh thủ lúc đó, Mẫn mẫn kéo áo lên, buộc chặt dây thắt ở eo, rồi chạy vội ra ngoài.

“Cô định đi đâu???”

Mẫn mẫn đang định mở cửa phòng để chạy trốn thì bị Tư Vũ kéo lại, 1 lần nữa Mẫn mẫn lại bị giữ giữa 2 cánh tay của Tư Vũ, lúc này Mẫn mẫn đỡ sợ kẻ đứng trước mặt hơn:

“Cô là Tuyết Mẫn?”

“Đúng”

“Là con gái Dương chủ tịch?”

“Đúng”

“17 tuổi?”

“Đúng”

“Là vợ của tôi?”

“Đúng...Hả, anh vừa nói cái gì cơ??????????”

“Tôi hỏi cô là vợ của tôi có phải không?”

Tư Vũ vẫn không có chút gì biểu cảm, điều đó làm Mẫn mẫn thắc mắc:

“Chẳng lẽ, anh là Mạc Tư Vũ??”

“Đúng”

“Anh là chồng của tôi?”

“Đúng”

“AAAAAAAAA”

Mẫn mẫn hét lên, “trời ơi chồng ta đẹp trai quá”, Mẫn mẫn vui sướng nghĩ trong đầu ( OMG =.=” )

“Cô hét cái gì?”

“A, không, không có gì!!”

Mẫn mẫn lắp bắp, cô chưa từng nhìn thấy ai đẹp trai như vậy! Nhưng điều này chỉ là suy nghĩ thoáng chốc, nhìn ông chồng của mình, và nhìn xuống đôi môi xinh đẹp kia, cô giật mình:

“Anh, anh....”

“Sao??”

“M…m…máu....”

“???”

“Máu ở trên miệng anh”

Mẫn mẫn đánh liều nói ra, trời ơi anh ta có biết mình phát hiện được chuyện anh ta làm, anh ta có giết mình giệt khẩu không nhỉ???? Trời ơi, sao số khổ thế này, có được ông chồng đẹp trai thì lại là tên vô cùng nguy hiểm. Cô thầm than thở, Tư Vũ vẫn không biểu cảm, bỏ cô ra, ngồi vào ghế salon, lau vết máu trên miệng:

“Aigggg, máu này thật sự là không ngon tí nào??”

“Cái gì???”

Mẫn mẫn trợn tròn mắt nhìn Tư Vũ, anh ta cười khẩy, biểu cảm đầu tiên cô thấy, Tư Vũ lao đến ghì chặt lấy 2 cánh tay của Mẫn mẫn, hành động thô bạo đó làm cô giãy giụa, cô cố gắng vùng ra khỏi cánh tay rắn chắc của anh ta, nhưng không được, anh ta quá mạnh. Tư Vũ- Hắn, hắn dám hôn lên cổ cô, không, không phải chỉ là hôn, trời ơi, hắn ta làm trò gì vậy? Hắn làm cô nhột chết mất, Tư Vũ liếm lên cổ của Mẫn mẫn ( bẩn quá >
“AAAAA, anh làm trò gì vậy???”

Mẫn mẫn hét lên, cố gắng đẩy Tư Vũ ra, nhưng hắn ta vẫn ghì chặt lấy cô, Mẫn mẫn có cảm giác như máu của mình đang bị rút ra ngoài, hành động gì đây? Hắn ta uống máu ư??????? Hắn ta là sát nhân ư??? Hắn ta, là ma cà rồng ư????? “Thả tôi ra, tên điên tâm thần kia”

Mẫn mẫn đau đớn, đập mạnh vào lưng của Tư Vũ, nước mắt cô chảy giàn giụa, cô dùng hết chút sức cuối cùng để tát vào mặt hắn:

“Bốp...”

Tư Vũ đang say mê uống máu, bỗng thấy dát dát ở mặt, hắn dừng lại, nhìn Mẫn mẫn, đôi mắt kia đang long lanh tràn đầy nước, cô thật sự đang rất hoảng sợ, Tư Vũ thần người, hoàn cảnh này, sao giống trước đây quá. Điều đó khiến hắn tức giận, nhìn căm thù Mẫn mẫn. Tư Vũ thả lỏng tay ra, buông Mẫn mẫn, được tên điên kia thả tự do, nhưng chút sức lực của cô đã không còn, cô ngã xuống:

“Bốp....”

1 cái tát mạnh như giáng trời in đỏ 5 ngón tay với những vệt máu lên khuôn mặt xinh đẹp ngây thơ của Mẫn mẫn, Tư Vũ nghiến răng, nhìn cô hả hê và sung sướng ( trời ơi Vũ ca ác quá!!!), cái tát của Tư Vũ làm Mẫn mẫn kiệt hẳn sức, gục xuống dưới sàn.

“Những tháng ngày sau đối với cô sẽ còn dài.”

Tư Vũ đứng dậy, lau mồm, chỉnh lại quần áo rồi mở cửa ra. Cửa vừa mở he hé đã thấy luồng khí lạnh, Tư Vũ giật mình, mở mạnh cửa, trước cửa là Tư Vân, cô đứng im như tượng. Vừa nhìn thấy Tư Vũ bước ra, Vân vân cười tươi, ôm chặt lấy cánh tay:

“Anh, cả ngày Vân nhi chưa được gặp anh, anh biết chuyện gì chưa? Cô vợ của anh đã chuyển đến rồi đó, anh gặp chưa, cô ta có chút xuất sắc đó, nhưng còn phải thử thách nhiều, khi nào Vân nhi thích, Vân nhi sẽ biến cô ta thành ma cà rồng như chúng ta, xứng đáng làm chị dâu của Vân nhi.”

“Vân nhi!” Tư Vũ mệt mỏi gọi tên Vân vân, thật là lạ, mọi lần uống máu xong, hắn phải cảm thấy rất khỏe khoắn và thoải mái, sao lần này lại khiến hắn mệt mỏi thế này? Hay tại cô ta??? Nghĩ đến Mẫn mẫn, Tư Vũ lại hằn lên ánh mắt cay độc, ánh mắt đó cứ nhìn vào Tư Vân. Vân vân thấy ánh mắt đó vội giật mình, trời ơi, ánh mắt này đã 3 năm cô mới lại chứng kiến, chuyện gì có thể làm anh trai cô cáu giận như vậy? Người có thể làm Tư Vũ giận đến mức đó chỉ có thể là 1 người, nhưng người đó không còn sống nữa! Là ai, ai đã làm anh trai cô quay lại cảm xúc đó????

“Anh, có chuyện gì vậy? Ai đã làm anh cáu như vậy?”

“Không có gì đâu Vân nhi” Tư Vũ trả lời mệt mỏi.

“Cô vợ của anh đâu???”

Thấy Tư Vũ tránh câu hỏi, không muốn trả lời, Vân vân không muốn tiếp tục hỏi, cô vội chuyển chủ đề, vì cô muốn nói chuyện với Tư Vũ, nên cô tìm mọi chuyện để hỏi.

“Cô ta ở trong kia.”

Tư Vũ chỉ vào bên trong phòng, Vân vân tò mò ngó vào, trông thấy bộ dạng của Mẫn mẫn, cô có chút ngạc nhiên, cô khịt khịt mũi ngửi. Chuyện này, chuyện này là sao??? Tại sao anh trai cô lại hút máu Mẫn mẫn cơ chứ?

“Anh Vũ, máu của cô ta đâu có ngon? Tại sao anh lại hút máu cô ta ra nông nổi này?”

“Im miệng!!!!”

Tư Vũ cáu giận, hét lên, các câu hỏi của Vân vân làm hắn khó chịu, hắn còn đang đau đầu vì Mẫn mẫn, hắn còn đang căm giận sự việc vừa rồi, hắn đã không nhắc đến để quên đi, vậy sao Vân vân cứ giả vờ không hiểu thái độ của hắn, làm hắn phải tức giận.

“Anh…”

Vân vân ấp úng, hắn cáu với cô, cô rất sợ, nhưng cô sợ là sợ hắn cáu vì người khác, vì ai đó đã không còn, và vì ả con gái đáng ghét kia. Vân vân ỉu xìu đi về phòng. 1 lát sau, Tư Vũ cũng nhảy ra ngoài cửa sổ, biến mất.Mẫn mẫn bị ánh nắng gay gắt chiếu ngoài cửa sổ làm cho tỉnh dậy, cô từ từ mở mắt, nhìn xung quanh. Hôm qua rõ ràng cô đang tắm mà, tại sao bây giờ cô lại ở đây?? Mẫn mẫn cố gắng nhớ về chuyện hôm qua, đúng rồi, hôm qua....

“Mẫn mẫn, đời mày sung sướng chán rồi nên bây giờ ông trời bắt khổ mày, thế gian có biết bao nhiêu loại người, thà mình lấy tên điên, còn hơn là lấy phải ông chồng ma cà rồng.”

Mẫn mẫn dằn vặt, tự chửi mắng bản thân, tay run rẩy khẽ đưa lên sờ cổ. Ủa??? Vết cắn hôm qua đâu rồi? Cô giật mình, sờ khắp cổ, không thấy…!
Cô vội đứng dậy, chạy ra bàn trang điểm, soi khắp cổ, cũng không thấy. Thật là lạ, chuyện hôm qua như 1 giấc mơ vậy, nhưng cảm giác đau dát trên má vẫn còn. Cô ngồi thần người trước gương.

“Cạch…!!”

Tiếng cửa phòng mở làm Mẫn mẫn giật thót người, Mẫn mẫn chỉ sợ rằng tên chồng khốn khiếp kia quay về hành hạ cô như hôm qua. Từ bé đến giờ cô chưa biết sợ điều gì, duy chỉ có cái…chết. Híc, làm người mà, ai chẳng ham sống sợ chết, hơn nữa đối với 1 tiểu thư lá ngọc như cô, từ bé đã chưa bị ai mắng, chưa bị ai đối xử tệ, vậy mà từ trên trời rơi xuống lại có 1 tên chồng bạc đãi cô đến nỗi khuôn mặt của cô sưng lên. Cô nhìn người giúp việc trước mặt, đó là 1 cô gái hơn cô khoảng 4,5 tuổi, thấy ánh mắt của Mẫn mẫn đnag nhìn mình khó hiểu, người giúp việc kia lên tiếng:

“Tiểu thư, tôi sợ tiểu thư đang ngủ nên không gõ cửa.!”

Mẫn mẫn định thần lại, không biết là người giúp việc ở đây có biết không nữa. Bằng mọi giá cô phải rời khỏi nơi này, kể cả kết hôn rồi, cũng phải trốn, cô sẽ mách bố cô để ông trừng trị gia đình naỳ ( trẻ con quá Mẫn tỉ ơi =.=” )

“Không sao, cô là ai? Tại sao tôi lại có thể ngủ trên giường?”

“A, là tôi sáng nay đem điểm tâm đến thấy cửa phòng mở, vội đi vào thì thấy tiểu thư đang nằm dưới sàn, tôi đã đưa tiểu thư lên giường.

“Oohmmm, hóa ra là vậy, cảm ơn cô. Cô tên là gì?”

“Thưa tiểu thư, tôi tên là Phương Diêu.”

Mẫn mẫn gật đầu, chợt 1 câu hỏi xảy ra trong đầu cô, cô vội đứng dậy, kéo Diêu diêu ngồi xuống gần mình, rồi bắt đầu hỏi:

“Diêu diêu, chúng ta hãy làm chị em tốt nhé!”

“Không được, nếu quản gia biết, chắc chắn Diêu diêu sẽ bị phạt mất!”

“Không sao đâu, mà này, ông chủ nhà này…à, ý tôi là bố mẹ chồng tôi ý, họ là người thế nào?”

Mặt Phương Diêu giãn ra, cô cười tươi, nhắc đến ông bà chủ cô cảm thấy rất vui ư???

“Ông bà chủ rất tốt,chúng tôi đều là những người ở trại trẻ mồ côi, ông đã đưa chúng tôi đến đây và tạo điều kiện làm cho chúng tôi.!”

“Tốt vậy ư???”

Mẫn mẫn thắc mắc, nếu đến cả người giúp việc còn có đa phần hảo cảm như vậy, hẳn là đúng 2 người đó tốt thật, nhưng 2 đứa con của họ….

“Vâng, ông bà chủ rất tốt, chỉ có điều….”

“Điều gì?...???”

Mẫn mẫn như vớ được của, hỏi dồn Phương Diêu, Diêu diêu cúi đầu:

“Cậu chủ và cô chủ có nhiều hành động kỳ lạ, khiến chúng tôi thắc mắc hoài mà không dám hỏi!”

Dĩ nhiên, bọn họ là ma cà rồng mà, không kì lạ thì đúng là lạ kì. Haizzz, số Mẫn mẫn thật là khổ, thôi trốn khỏi đây rồi tính, coi như là xui xẻo 1 lần này bù cho cả đời. Cô đứng dậy:

“Diêu diêu, tên khốn kia đâu rồi?”

“Tên khốn nào cơ? Tiểu thư nói gì vậy?” Diêu diêu thắc mắc:

“À không, tôi nhầm, chồng tôi ấy, anh ta đâu rồi?”

“À, cậu chủ cả ngày hôm qua không về, nghe nói trường cậu chủ chuẩn bị đi cắm trại, nên cậu chủ ở lại cùng bạn để chuẩn bị.”

“Trường? Chẳng lẽ là trường đại học ư??”

Mẫn mẫn ngớ người ra, cô thật không hiểu rằng tại sao mình lại đi đồng ý kết hôn với 1 người chỉ biết hắn là ma cà rồng và khuôn mặt của hắn, và tên, tuổi nữa.

“Không ạ, cậu Tư Vũ đang học ở trường cấp 3 Đài Bắc thưa tiểu thư!”

Trường Đài Bắc, nơi đó chẳng phải Phục Luân đang học hay sao? Thôi kệ cô không quan tâm, cô cần phải rời khỏi nơi này, căn nhà đáng sợ này. Chuyện anh ta là ma cà rồng, khi về nhà cô sẽ đưa lên báo, đưa cả căn nhà này lên báo, cô phải rời đi nhanh thôi, không khéo trong nhà này ai cũng đang đội lốt chó sói, hay hổ tinh cũng nên.

“Diêu diêu, tôi phải về nhà, hôm nay là ngày sinh nhật bố tôi!”

Mẫn mẫn kiếm vội 1 lí do, rồi với lấy chiếc áo khoác trên giường mình mặc vào và đi ra ngoài, nhưng bàn tay của Diêu diêu đã nắm chặt lấy cô:

“Tiểu thư, tiểu thư hãy đợi cậu chủ về rồi đi, ông bà chủ có dặn, dạo này có nhiều điều xấu đang rình rập bên ngoài, tiểu thư đi như vậy không an toàn!”

“Trời ạ!!” Mẫn mẫn chán nản thốt lên, rồi gỡ tay Diêu diêu ra “Diêu diêu, đây là ban ngày, hơn nữa tôi sẽ bắt taxi về, tôi không muốn làm phiền chồng mình”

Cái chữ chồng cô nói ra mà cảm thấy thật ngứa mồm, gọi 1 tên ma cà rồng làm chồng, lại còn suýt giết cô nữa, nhưng để rời khỏi thật nhanh, cô phải đóng kịch.

Mẫn mẫn vội chạy nhanh xuống dưới nhà, người giúp việc nhìn thấy cô bèn cúi đầu chào, Mẫn mẫn chẳng còn để tâm đến bọn họ nữa, cửa kia rồi, mau chạy ra thôi Mẫn mẫn. Mẫn mẫn cố gắng bước nhanh hơn, đi như chạy, cô sắp đến cửa rồi, sắp thoát rồi.

…..

Bỗng…1 bàn tay nắm chặt lấy vai cô, lạnh toát, Mẫn mẫn đứng hình, sợ hãi từ từ quay đầu lại….

Trời ơi là Tư Vân, thật là xui xẻo, nếu Tư Vũ cầm thú kia là ma cà rồng, hẳn em gái hắn cũng là ma cà rồng, không, không chỉ vậy, còn ông bà Mạc nữa, còn họ hàng của nhà họ nữa. Phen này Mẫn mẫn chết mất thôi.

“A, là Vân…Vân….Vân nhi.!!”

“Chị định đi đâu vậy?? Vừa mới đến đã muốn chạy đi ra ngoài ư?”

“A, không phải đâu Vân vân, chị về nhà để lấy thêm 1 số thứ, và hôm nay là sinh nhật bố chị nữa!”

“Chị nói dối cũng phải biết cách 1 chút chứ! Hừ, sinh nhật ông già kia ư? Lấy đồ
<<1234 ... 14>>
Trang :
Đánh Gía: like | dislike
vote
Tên bài: Ông chồng Ma Cà Rồng
Chuyên Mục: Truyện Ma
Lượt xem:
Link:
Tags: , Ông, chồng, Ma, Cà, Rồng,
Bình luận
Tên bạn:

Nội dung:





Cùng Chuyên Mục
Ông chồng Ma Cà Rồng
Truyện Ma về Phan Thị Bích Hằng
[Truyện Ma] Truyện con ma ám vào cô gái trẻ kinh dị
[Truyện ma] trường học lúc nửa đêm
truyện ma - Lớp Học ma
Truyện Ma Kinh Dị - Cô Gái Xinh Đẹp Trả Thù Đời
12»
Top Game Hot