* Danh ngôn tình yêu:
TOP Game Hay
Tìm kiếm


Menu Nhanh
Tiểu thuyết | Truyện ngắn | Truyện tình yêu | Truyện teen | Truyện ma | Truyện Voz | Văn mẫu | Tải game
Trang chủ » Chuyên mục »
Tìm kiếm | Báo lỗi | Tệp tin (0)
* Đọc truyện, Cổ Tích Tình Yêu (Chuyện tình cô bé ngốc) Yêu Cầu
Mười Mọt Nét[ADMIN] [ON]
*
Sáng Lập
* Góc Vuông
» Nội dung :
xe vẫn đây còn người đâu? Tôi dáo dác nhìn quanh...

-" Tìm ai vậy?"--thanh âm trầm vang lên.

Tôi giật mình nhìn sang bức tường phía sau khu nhà xe...
Đúng! Cậu ta đang tò mò nhìn tôi! Nhưng có vẻ cậu ta biết rõ tôi tìm ai! Dáng vẻ cao ngạo bao trùm toàn bộ cảnh vật, khí chất lạnh lùng, bất cần làm tôi cảm thấy xa lạ với con người này. Cậu ta đã thay đổi tính cách? Hay đây mới là bản chất thực sự của cậu ta?

Ánh nắng vàng lại dải lên trên mái tóc ấy, gió lùa về nhẹ nhẹ thổi bay vài sợi tóc nâu. Khuôn mặt sáng ngời đẹp tựa thiên thần hờ hững ngoảnh sang hướng khác. Chiếc cà vạt đỏ phất phơ theo hướng khuôn mặt.

-" Đừng nhìn tôi như thế!"

Tôi có chút bối rối, mặt đỏ lựng lên, nếu nhìn Hải Minh trong hơn một phút thì đối với cậu ta, tôi đã chăm chú đến hơn năm phút. Thật là khó cưỡng lại mà!. Tôi bẽn lẽn lấy tay vén lọn tóc mai, bất giác mỉm cười--" Cảm ơn cậu!"

-" Cảm ơn? Vì chuyện gì?"

-" Vừa nãy cậu.....".

-" Coi như là để trả nợ cậu!"

Trả nợ? Cậu ta nghĩ rằng cậu ta là con nợ của tôi hay sao mà lại nói thế. Cậu ta không hề nợ tôi. Chỉ là tôi muốn giúp cậu ta khi cậu ta gặp nạn thôi.

-" Vết thương của cậu bao giờ được tháo băng?"

-" Cậu không cần phải quan tâm!"

-" Nhưng...."

-" Tôi không muốn chúng ta quá thân thiết!"

-"...."
Câu nói này sao lại làm cho tôi hụt hẫng, buồn buồn khó tả. Tôi cũng không hiểu nổi tình trạng của mình. Chẳng lẽ tôi...bị bệnh..thật. Phải mau mau đi khám thôi. Bệnh nặng thì nguy mất.

-" Tôi đã gây tai nạn cho cậu, tôi sẽ chịu trách nhiệm!"

--0.o-...ô ô "chịu trách nhiệm" sao nghe vẻ nặng nề thế nhỉ? Tự dưng nói mà không nghĩ, nói rồi mới biết mình bị...lố.

-" Chịu trách nhiệm?"--cậu ta nhíu mày, ánh mắt vẫn lạnh lẽo phả vào tôi.

-" Dù cậu có ngăn cản tôi vẫn sẽ làm!"--tôi cương quyết.

-" Tùy!"
Nói xong cậu ta bỏ đi. Mặc cho tôi đứng bất động.

Cậu ta luôn là người bỏ đi trước và tôi cứ như con ngốc nhìn theo, lòng rối như tơ vò.

Nhưng cậu ta đi đâu chứ? Ô tô vẫn ở đây mà!, con người này có gì đó bí hiểm luôn lôi kéo sự tò mò của tôi, có hay tồn tại một chiếc mặt nạ đằng sau khuôn mặt tựa thiên thần. Chiếc mặt nạ ấy là thật hay giả? Bản chất hay ngụy trang?.

~*~

Quán ba ồn ào, náo nhiệt. Tiếng nhạc xập xình pha trộn đủ các thể loại nhạc hỗn loạn. Tiếng hò hét réo lên như tiếng sói hú. Hàng tá âm thanh dội vào chàng trai thanh tú đang nhâm nhi ly rượu.
Chiếc khuyên tai loé sáng, ánh sáng đẹp tựa pha lê.

Khẽ lắc ly rượu, thứ nước ấy sóng sánh đung đưa theo đôi đồng tử xanh mờ nhạt đầy cảm xúc.
...........
-" Này! Anh biết không em thích mưa lắm, cực kì thích luôn!"

-" Chỉ có trẻ con mới thế!"

Trên bậc thềm cạnh một nhà hàng có lớp kính hồng hồng, một cậu bé khuôn mặt nhăn nhó đang ngồi nói chuyện với một cô bé có bím tóc buộc nơ hồng miệng cười chúm chím, khuôn mặt ửng hồng. Cô bé luôn cười cười nói nói còn cậu bé luôn tỏ ra khó chịu, mặt mày cau có.

Cô bé đưa tay hứng mưa, cười giòn tan. Thi thoảng lại búng mấy hạt mưa vào cậu bé, tinh nghịch cười.

Cậu bé mặc kệ điều đó, vẫn ung dung lấy ô che những hạt mưa bắn tí tách vào thềm. Mặt không cảm xúc.

-" Anh có biết truyện Bạch Tuyết và bảy chú lùn không?"--đột nhiên cô bé ngừng cười, đôi mắt mơ màng nhìn cậu bé.

-" Truyện nhảm nhí!"

-" ứ ừ không phải, hoàng tử và công chúa ý rất yêu nhau, truyện có thật đấy!"--cô bé vẻ giận dỗi, đôi môi chu lên trông rất dễ thương.

-" Toàn thứ linh tinh!"

-" À hay chúng ta chơi trò hoàng tử công chúa nhé, anh là hoàng tử, em là công chúa!"--cô bé hớn hở cười tít mắt.

Đáp lại là sự hờ hững của cậu bé.

-"Trẻ con!"

-" Em không phải trẻ con!"

-" Con nít!"

-" Không phải!"

-" Đồ điên!"

-" Không thèm chơi với anh nữa!"

Cô bé ngúng nguẩy bỏ đi, liếc xéo cậu bé đầy hậm hực. Cậu bé thản nhiên đáp lại bằng ánh mắt chế giễu, chê bai. Sau đó cũng bỏ đi nhưng ngược hướng với cô bé.

Trời vẫn mưa, cái bóng bé nhỏ ấy bị mưa làm nhoè đi, xoá tan theo tiếng vỡ oà của mưa.
.........

Chàng trai khẽ mỉm cười. Kí ức đó lúc nào cũng lùa về theo những cơn mưa. Hôm nay trời mưa. Mưa. Anh nhớ em. Tha thiết. Nồng nàn--"Tuy cô bé ấy có những nét giống em nhưng không ai có thể thay thế em được, em đã cất giữ trái tim anh rồi và không người con gái nào tìm được nó đâu. Em nhớ phải giữ gìn nó cẩn thận đấy nhé, đừng bao giờ khắc sẹo lên nó."

Bầu trời sáng trong, mây trôi lững lờ ngắm nhìn cây cỏ, hờ hững với trăng sao. Cơn mưa đã đi qua. Và sau nó là những ánh nắng. Ấm êm. Dịu mát.

Cháp 9:

Hôm nay lại là một ngày chủ nhật buồn chán. Bố đi công tác xa nhà. Mẹ đi du lịch với bạn bè. Anh Kat nổi hứng làm thêm ca. Trong nhà chỉ còn lại mình tôi, chán, chán và thật chán.
Tôi lười nhác nằm bò ra bàn học, tay nghịch ngợm mấy con thú nhồi bông. Không có việc gì làm, tôi lại lôi tai nghe ra nghe nhạc, chán lại lôi mấy quyển tạp chí thời trang ra xem.

Hollen Ray!! Nhà thiết kế tài ba. Tôi chăm chăm vào mẩu tin ngắn đó. Từ lúc được chiêm ngưỡng chắc lắc tay, tôi đã gia nhập vào hội fan của bà. Người phụ nữ gương mặt sáng rực rỡ trước ống kính, rất đỗi hiền hậu. Tôi mê mẩn trước sự quyến rũ qúi phái đó. Ở bà toát lên sự gần gũi, cởi mở. Nhưng sao tôi thấy quen thuộc với khuôn mặt này vậy? Giống với một ai đó chăng! Tôi lại nghĩ linh tinh rồi! Nhà thiết kế nổi tiếng thế tất nhiên xuất hiện trên TV nhiều lần, mà tôi hay xem TV thì thấy quen là đúng rồi. Chắc là thế! Chắc là thế!

Reng.....tiếng chuông điện thoại réo lên làm tôi giật mình..là Kim.

-" Cậu rảnh không? Đi chơi đi!!"

-" Có rảnh! nhưng mà mình mệt lắm! Đến nhà mình rồi tính tiếp!"

-" Ừ! À cậu biết gì chưa?"

-" Biết gì?"

-" Sun công khai theo đuổi anh chàng của cậu đấy! "

-" Anh chàng nào? Lại tin vịt à?"

-" Cậu Ken gì đó ý, tớ thấy Sun đang rục rịch kế hoạch rồi đấy. Cậu lo mà tấn công trước đi!"

-" Cậu ta và tớ chỉ là bạn bè thôi."

Bạn bè? Tôi còn chưa chắc chúng tôi có mối quan hệ này? " Tôi không muốn chúng ta quá thân thiết!" Đầu tôi lại vang lên câu nói ấy, tim tôi hẫng một nhịp, tâm tư phút chốc rối bời.

-" Cậu đừng giấu tớ nữa, cậu có tình cảm với cậu ta. Đúng không?"--Kim bắt đầu tra hỏi tôi.

-" Không phải!!!"--tôi như đứa trẻ bị đổ lỗi bỗng hét lên.

-" Đừng tự lừa dối trái tim mình nữa, chấp nhận sự thật đi.!"

Sự thật gì? Tôi thích cậu ta? Không thể, không thể nào? Mà có thể thì sao chứ? Cậu ta đâu có coi tôi là bạn, đấy ngay cả bạn cũng chưa từng!

-" Kệ cậu, tớ cúp đây!"--có lẽ Kim cũng đã bực với tôi nên mới dập mạnh máy.

Aaaaa...
Nhức đầu? Không muốn nghĩ nữa! Xoá! Xoá!

Bính boong!!!
Kim hả! Sao đến nhanh vậy.

Tôi chạy xuống nhà vội vàng ra mở cửa. Không phải Kim...

-" Gì mà ngạc nhiên vậy, anh có phải người trời đâu?"

Tôi không ngạc nhiên khi thấy anh Kat mà là người đi cùng anh mới làm tôi bất ngờ.

-" Chào Min! Nhớ chị không?"

Trước mắt tôi là ai thế này? Tóc uốn xoăn màu hung đỏ, ăn mặc "thiếu vải", trang điểm loè loẹt, vẻ dân chơi. O_o chị ta còn khoác tay anh Kat rất thân mật, tình tứ! Anh Kat đổi mẫu người lí tưởng từ khi nào vậy? Chậc chậc! Xin đừng nói đây là bà chị dâu tương lai của tôi! Cầu trời!

-" Vào nhà đi em!"
Xưng hô thân mật quá, chết rồi, họ thực sự là một cặp? Chị ta nhìn tôi mỉm cười khá thân thiện, nhưng ánh mắt thì có vẻ không hứng thú cho lắm. Anh Kat cầm tay chị ta, vẻ nuông chiều, cưng nựng.

-" Min không nhớ chị thật rồi, chị là Mai Thư đây!"

Bùm chéo! Pằng pằng! Đầu tôi ong ong, hàng loạt kí ức quay về. Mai Thư, cô tiểu thư kênh kiệu lắm chiêu hàng xóm của tôi 6 năm trước. Tôi nhớ anh Kat từng rất ghét cô ta cơ mà? Tại vì lúc trước chị ta hay bắt nạt tôi, và tôi thường mách anh Kat nên anh cũng không ưng gì chị ta. Thế mà giờ đây....

-" Min lớn trông xinh quá anh nhỉ?"--Mai Thư quay sang khen tôi, đôi môi đỏ choét cong lên lấp liếm đi sự giễu cợt, nhưng cũng không qua được mắt tôi.

-" ồ chị quá khen, em thấy chị mới xinh đẹp!"

-" Em khiêm tốn quá!"

-"Không, chị mới khiêm tốn!"

-" Không ngờ hai người thân thiết quá!"--anh Kat bỗng đệm vào.

Hứ! Tôi mà thèm thân thiết với chị ta, tôi vẫn còn nhớ mối thù của tôi với chị ta đó! Nếu hồi đó chị ta không đi du học và tôi không chuyển nhà thì tôi đã có cơ hội trả thù rồi! May thay nay đã gặp lại....

-" Anh Kat, sao anh về giữa chừng thế!"--tôi cũng hơi tò mò.

-" Tại Mai Thư muốn gặp em!"

What? Tôi có nghe nhầm không vậy?

-" Thế hai người sao lại gặp được nhau?"

-" à chị làm cùng công ty với anh Kat!"

Lần này tôi tròn mắt nhìn anh Kat, sao có thể? Chắc chắn chị ta cố tình tiếp cận anh Kat, tôi biết Mai Thư thích anh Kat từ bé rồi nhưng anh không hề biết. Giờ mới trở về nước đã tìm cách gần gũi với anh Kat, đồ hồ ly tinh!! Tôi sẽ không để chị ta mê hoặc anh trai tôi đâu.

-" ồ thế hả, anh Kat từ nay đi làm anh phải cẩn thận đó!"-tôi khéo nhắc anh.

Phải cẩn thận kiểu con hồ ly ăn thịt đấy, nguy hiểm lắm.

-" Hả! Em nói gì?"

Ngốc, ngốc thế mà không hiểu. Anh ngốc hơn cả em. Anh không thể thông minh hơn chút à.

Mai Thư nhíu mày nhìn tôi vẻ tò mò, nhưng phần nào chị ta cũng đoán ra ít chút ý tứ trong câu. Chị ta là người sắc sảo mà.

-" À, ý em là anh phải cẩn thận, Mai Thư là đối thủ nặng kí đấy, chị ấy giỏi giang hơn anh nhiều!"--Tôi liếc qua Mai Thư, chị ta có vẻ hài lòng về câu trả lời.

-" Haha, em nghĩ anh thua hả! Mai Thư chúng ta thi đấu chứ!"--anh Kat cười to sau đó thách thức Mai Thư.

-" Anh Kat, em đâu dám đấu với anh, tiền bối!"--giọng điệu chị ta làm tôi sởn da gà. Nhất là ánh mắt cứ nhìn anh Kat như thôi miên.

-" Chị Thư! bên Anh có nhiều anh điêu đứng vì chị lắm nhỉ?"--Tôi chuyển chủ đề chứ không chị ta lại mê hoặc anh Kat bằng ánh mắt kia mất.

-" ừ, có nhiều người lắm nhưng chị chưa để ý đến ai!"

Vì Mai Thư thích anh trai tôi nên mới không để ý đến ai? Nhìn chị ta nói cứ liếc anh Kat mà tôi thấy tức giận.

-" Thế ạ, tiếc cho họ quá, haizz anh trai em thì có bạn gái rồi, không thì cũng đổ trước chị !"

Anh Kat vừa nhấp được một ngụm nước thì phụt ra tức khắc. Ngạc nhiên nhìn tôi.

-" Bạn gái? Em nói gì cơ?"

-" Ơ anh này! Chị Mĩ Thanh là bạn gái anh mà, anh định giấu em sao?"--tôi cũng không hiểu lúc này cái tên Mĩ Thanh lại hiện ra trong đầu. Nhưng thôi mượn tên chị ấy một chút.

-" Mĩ Thanh, cô ta..."

-" Anh Kat, chị MĩThanh vừa gọi cho anh đấy!"--tôi chèn vào lời anh.

-" Hả! Min, em...."
Sao anh Kat phải ngạc nhiên thế nhỉ, tôi chỉ bốc phét tí thôi mà.

-" Anh Kat, em có việc bận, chào anh em về!"--Mai Thư bỗng bật dậy viện cớ bỏ đi. Sắc mặt tối lại như mây đen.
Haha chị ta cuối cùng cũng không chịu được mà bỏ về! Vui quá! Tin này chắc làm chị ta sốc lắm.... Từ bỏ anh tôi đi là vừa... Thông minh! Tôi thông minh quá! Xin lỗi chị Mĩ Thanh, chị mà biết em nói chị là người yêu anh Kat thì chị sẽ làm gì em đây? Nhất định không thể để việc này lọt vào tai chị ấy được!

Cháp 10

-" Em lại bày trò gì vậy?"

Đang cười thầm về thành tích của mình, anh Kat đột nhiên quát to làm tôi giật nảy người.

-" Thế anh nghĩ em đang làm gì?"

-" Sao lại nói cô ta là bạn gái anh hả, hả?"

-" à, chị Mĩ Thanh á, em đâu có nói chị ấy là bạn gái anh đâu!"

-" Rõ ràng em vừa nói xong! Định chối!!"--anh Kat gằn giọng, hung dữ nhìn tôi.

-" Hơ, em nói lúc nào, sao em không nhớ nhỉ!"--tôi vẫn cố giả vờ, giả bộ không hiểu.

Anh Kat chuyển sang lườm tôi, tư thế như chuẩn bị xông vào xé xách tôi thành trăm mảnh. Nhận biết được tình hình tôi vội vọt lẹ chạy lên phòng đóng sầm cửa. Phù! May quá!

~*~

Kính coong!!
O_o Kim đến rùi!
Sao đây? Tôi sao dám bước chân ra khỏi cửa phòng!

Lấy lại can đảm, tôi hé cửa. Không có ai. Phòng khách..... không có người.

Hehe anh Kat đi làm rồi!
Hura!

-" Min!!!!!!!!!!!!!"

Trời! Sao tiếng nói này giống của anh Kat thế. Tôi từ từ ngoảnh lại phía sau.

-" aaa..."

Đúng là anh ấy, tôi phải trốn thôi, chạy...đúng phải chạy.

Tôi lôi Kim chạy theo. Trông tôi khác nào kẻ trốn tù không nhỉ? Tôi suýt phát khóc khi phát hiện ra tôi vẫn mặc bộ quần áo ngủ màu hồng sặc sỡ với hình mèo kitty đang cầm bó hoa tươi rói. Chết! Làm sao đây????

-" Cậu làm gì mà chạy lôi theo cả tớ thế!"

-" a..an...anh Kat đáng ghé...t đuổi tớ!"--tôi thở hổn hển, nói không ra hơi.

-" Cậu làm gì có lỗi phải không?"--Kim nhìn tôi như cảnh sát tra hỏi tội phạm à không, phải là chó sói lườm thỏ non mới đúng.

-" Cậu còn nhớ Mai Thư kênh kiệu không?"

-" Sao tớkhông nhớ! Lần đó tớ với cậu đã thề rằng cô ta là kẻ thù số 1 còn Sun là kẻ thù số 2 mà!"

-" ừ! Anh Kat giờ đang bị cô ta mê hoặc."

-" Gì cơ????"--Kim giật nảy mình nhìn tôi, ớ mà tôi có tội tình gì đâu mà nhìn ghê vậy.

-" Vừa nãy anh Kat dẫn chị ta về nhà"

-" Ông Kat mắt có vấn đề sao? Đi chọn chị ta?"--Kim khoanh tay, nheo mắt nhìn lại con đường chúng tôi vừa chạy. Tôi biết trong đầu Kim bắt đầu xuất hiện cảnh anh Kat mắt thòng lõng như dây thừng, hốc mắt sâu đen ngòm, ánh mắt đen kịt.... Tôi rùng mình, xua đuổi mấy hình ảnh ghê rợn đó. Không nghĩ nữa, đêm về mơ ma thì chết.

-" Chúng ta phải tìm cách làm chị ta phải tự dứt khỏi anh Kat!"--Kim xoa cằm ngẫm nghĩ, vẻ đăm chiêu.

-" Tớ có cách rồi!"--Tôi bật mí.

-" Cách gì?"

-" Nhớ chị Mĩ Thanh chứ?"

Kim gật gật. Tôi tiếp tục.

-" Chúng ta tác thành cho hai người họ đi!"

-" Ý cậu là cho anh Kat và chị ấy..."--Kim nhìn tôi nhăn nhó, nói lắp bắp.

-" Yes!"--Tôi c
<<1 ... 56789 ... 20>>
Trang :
Đánh Gía: like | dislike
vote
Tên bài: Đọc truyện, Cổ Tích Tình Yêu (Chuyện tình cô bé ngốc) Yêu Cầu
Chuyên Mục:
Lượt xem:
Link:
Tags: , Đọc, truyện,, Cổ, Tích, Tình, Yêu, Chuyện<, style="color:red;">, Yêu, Cầu,
Bình luận
Tên bạn:

Nội dung:





Cùng Chuyên Mục
Đọc truyện, Cổ Tích Tình Yêu (Chuyện tình cô bé ngốc) Yêu Cầu
Top Game Hot